01.
“Em vừa gọi anh là gì?”
Giọng Lục Châu khàn khàn, tuy vẫn lạnh lùng nhưng không còn mang theo khí thế xa cách như ban nãy.
Biết mẹo của đám bình luận có tác dụng, tôi lập tức dịu giọng:
“Anh đừng đi có được không? Ngoài kia đang có sấm sét, em sợ lắm.”
Tôi không nói dối. Từ sau khi bà ngoại mất, tôi rất sợ sấm sét, điều đó Lục Châu biết rõ.
Anh đứng đó nhìn tôi rất lâu, lâu đến mức tôi tưởng anh sẽ quay người rời đi.
Thế nhưng cuối cùng, anh lại mở tủ quần áo, lấy bộ đồ ngủ rồi đi vào phòng tắm.
…Lạ nhỉ, anh vừa tắm rồi mà? Lục Châu từ khi nào lại sạch sẽ đến mức này?
Trong lúc tôi còn đang thắc mắc, loạt bình luận lại ập đến, rối rít như đang xem phim trực tiếp:
【Cưng à, đây không phải sạch sẽ đâu, là “chuẩn bị hành động” đó~】
【Nữ phụ vừa gọi một tiếng “chồng yêu”, phản diện đã nóng hết cả người rồi, không trốn vào phòng tắm thì mất mặt lắm nha~】
【Khổ thân phản diện, bao năm không chạm vào ai, mỗi ngày phải tự an ủi bằng mấy món đồ cũ của nữ phụ, giờ bị “kích thích” nhẹ là không chịu nổi luôn.】
【Trời ơi, phản diện vừa vào phòng tắm vừa thấp giọng gọi tên nữ phụ kìa, tình cảm này đúng là “trong sáng” ghê.】
【Ủa khoan, bạn bên trên hiểu “trong sáng” là kiểu gì vậy?】
Tôi nhìn loạt bình luận mà sững người, đây là khu bình luận thật hả hay là “vùng hoang dã” thế?
Sao mấy dòng chữ đen kia nhìn càng lúc càng… vàng*?
* Càng nhìn càng vàng: trong văn hóa mạng Trung Quốc, “黃色” (màu vàng) là từ lóng ám chỉ nội dung 18+, tục tĩu, gợi dục.
Mặt tôi đỏ bừng, suýt nữa thì không kiềm được mà áp tai vào cửa phòng tắm nghe lén.
Cuối cùng vẫn cố gắng dằn lòng, thay đồ ngủ rồi lên giường nằm trước.
Một tiếng sau, Lục Châu bước ra khỏi phòng tắm.
Anh chỉ mặc quần ngủ, không mặc áo.
Tôi phải công nhận một điều: cho tới giờ, tôi chưa từng thấy người đàn ông nào có thân hình đẹp hơn Lục Châu.
Đúng nghĩa là cực phẩm cơ bắp, đỉnh cao quyến rũ.
Những giọt nước lấp lánh lăn dài trên bờ ngực và cơ bụng rắn chắc, chảy xuôi dọc theo cơ thể rồi biến mất nơi đường nhân ngư gợi cảm…
Tôi nuốt nước bọt cái ực.