Chương 1256: Thiếu nữ coi tiền như rác
Anh Sóc sao?
Nguyên Sóc lập tức cảm thấy so với anh Nguyên dễ nghe hơn nhiều, đến nỗi nhân vật trò chơi kia là cái gì, anh cũng không quan tâm. Cái anh để ý chỉ là cách cô gọi anh.
Khá tốt, anh Sóc càng đặc biệt, anh thích cách xưng hô này.
Hệ thống: Quá dễ dàng thỏa mãn, không biết có phải trước đây ký chủ đại đại luôn nói với anh ta không được quá tham lam hay không.
Nhưng nó có thể khẳng định, tên này sau khi tỉnh táo lại, tuyệt đối đã tự đặt ra giới hạn cho mình, bằng không, những thế giới sau này làm sao có thể không dám làm bất cứ điều gì thực sự có lỗi với ký chủ đại đại.
Mỗi lần nhìn thấy ký chủ đại đại, vừa định nói điều gì sai trái, đều sẽ lập tức sửa lại.
Hai người ăn nhà hàng tư nhân ngon miệng, đi ra khỏi quán ăn, Nguyên Sóc nhỏ giọng hỏi, "Tiểu Quả, để em ngày nào cũng mời anh ăn cơm, như vậy có phải không tốt không, hay là ngày mai anh mời em đi? Ngày mai em có đặt chỗ không?"
"Đặt rồi, anh Sóc, thật ra anh không cần lo lắng đâu, tuy rằng ba mẹ em thích đem đồ đạc nhà mình đưa ra ngoài, nhưng đồ đạc của em, em sẽ giữ gìn cẩn thận. Bất quá anh phải giúp em giữ bí mật này, không được để họ biết em không thiếu tiền."
"Cái này là tất nhiên."
Trong lòng Nguyên Sóc một mảnh nóng hầm hập, cô ấy vậy mà lại tiết lộ một bí mật quan trọng như vậy cho anh biết.
Có thể thấy được, trong lòng cô ấy anh là một người đáng tin cậy.
Anh đương nhiên sẽ không phụ lòng tin tưởng của cô, nhất định sẽ giữ bí mật này thật kỹ.
Bí mật chỉ có hai người họ biết.
Đường Quả lấy điện thoại di động ra, mở màn hình rồi đưa cho Nguyên Sóc, Nguyên Sóc thấy trên đó đầy lịch đặt chỗ các nhà hàng tư nhân, vô cùng kinh ngạc.
"Em làm thế nào vậy?"
"Có lẽ vận may tốt."
Anh không tin, nhưng cũng không để ý.
"Vậy ngày mai, sau này, đến lượt anh mời em. Mấy nhà hàng tư nhân này đều đặt chỗ đến mấy tháng sau, nhờ phúc của em, anh không cần chờ lâu như vậy liền có thể đến ăn."
Đường Quả không từ chối, vui vẻ đồng ý.
Rồi sau đó Nguyên Sóc cứ theo lẽ thường đưa Đường Quả về nhà, để tránh phiền phức, anh luôn chọn những địa điểm dừng xe rất kín đáo.
Biết tình hình nhà cô, mơ hồ cũng hiểu được dự định của cô, anh tự nhiên sẽ phối hợp tốt với cô.
Cứ như vậy, hai người mỗi buổi chiều đều đến các nhà hàng tư nhân khác nhau ăn cơm.
Vợ chồng Tống Tĩnh Hoa ngày nào cũng mặt mày ủ rũ vì chuyện tiền bạc, căn bản không để ý đến việc Đường Quả ăn "chay" nửa tháng trời mà vẫn mặt mày hồng hào, không hề gầy đi chút nào.
Hai người họ thì ngược lại, vì ăn chay mà gầy đi vài cân.
"Tiểu Sóc, con thành thật khai báo, dạo này sao về nhà muộn thế, có phải đi hẹn hò với con gái không?"
Nguyên Sóc vừa về đến nhà đã bị mẹ anh bắt gặp, một quý bà xinh đẹp cao quý giàu có túm lấy anh hỏi ngay một câu như vậy.
Nguyên Sóc nghĩ một chút, gật đầu, "Đúng vậy, mẹ, không bao lâu nữa, mẹ sẽ có con dâu."
"Thật sao?"
Nguyên mẫu nghe Nguyên Sóc tự mình thừa nhận, vô cùng vui mừng.
"Con trai, cuối cùng con cũng thông suốt rồi, con năm nay đã hai mươi bảy, cũng coi như là thanh niên lớn tuổi rồi, trời ơi, nói ra chắc người ta không tin đâu, con trai ta, vậy mà từ bé đến lớn chưa từng yêu đương ngay cả tay con gái cũng chưa nắm, thật là mất mặt mẹ quá."
Nguyên Sóc: "..."
"Thế nào, theo đuổi được rồi chứ?"
Mẹ Nguyên tràn đầy hứng thú hỏi, "Theo đuổi được rồi thì nhanh chóng đưa về đây đi, quà gặp mặt mẹ đã chuẩn bị xong rồi, bạn bè của ba con ở Nam Phi vừa mang về cho mẹ mấy viên kim cương, con trai, con giúp mẹ chọn đi, bạn gái con thích kim cương màu gì, chọn một viên làm quà gặp mặt cho cô ấy. Con gái trẻ tuổi, nên đeo loại trang sức lấp lánh, đẹp đẽ này."