Năm người của Nam Sơn Minh nghe Phương Thốn nghiêm túc hỏi, đột nhiên cảm thấy vô cùng hài lòng, cũng không ngại giải thích cho hắn.
Vị tiểu tiên tử trông kém hơn Mạnh Tri Tuyết một chút, Mộng Tình Nhi đó cười nói:
-Chắc do thời gian Phương nhị công tử ở thư viện có chút ngắn nên ngươi không biết. Trong đám phỉ họa này quả thật là thường xuyên có tán tu hoặc luyện khí sĩ phạm pháp trốn trong đó, thích nhất tu luyện tà pháp, nâng cao thực lực, quỷ tà thuật, sợ là còn hiểu biết nhiều hơn cả tọa sự của thư viện chúng ta...
-Nhưng duy nhất pháp môn đoạt nhân lấy tiên thiên chi khí thì bọn họ tuyệt đối không dám động vào!
-Đoạt tiên thiên chi khí của người, mượn nó luyện đan luyện dược, hoặc ích thọ kéo dài mạng sống, hoặc luyện khí chế dược, đều là tội lớn nhất của luyện khí sĩ. Một khi bị phát hiện, người người phải trừ diệt, bọn họ còn sợ hơn bất kỳ ai. Dù sao thì bách tính vẫn có thư viện thành thủ bảo hộ, còn bọn họ thì chỉ có thể tự sinh tự diệt. Chỉ cần có người luyện tà pháp này, không phải là sẽ lấy bọn họ ra trảm trước hay sao?
-Vì vậy, chỉ cần có người lấy người luyện tà pháp này, bọn họ không những không che dấu, ngược lại hợp nhau tấn công!
“Nói thế cũng có lý...”
Phương Thốn thầm nghĩ, sau đó lại nghĩ đến một số nơi khác.
Trước đây hắn ít ra ngoài, rất nhiều thứ đều nhờ vào quyển tông mới biết được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play