Bởi vì người cuối cùng nhìn thấy Lam Sương tiên sinh, là mình!
Mà bởi vì nhìn thấy Lam Sương tiên sinh, bị hại đến mức đầu tóc bạc trắng, cũng là mình.
Cho nên, chỉ cần mình thừa nhận lúc đó bị người ta đoạt xá, như vậy thì chuyện này cũng như ván đã đóng thuyền, bằng chứng như núi.
Bọn họ vội vã muốn định tội Lam Sương tiên sinh như vậy là vì muốn cắt đứt liên hệ giữa Lam Sương và lão viện chủ của thư viện, muốn cho người ngoài biết người luyện Nhân Đan là giáo viên Lam Sương của thư viện, chứ không liên tưởng gì đến lão viện chủ thư viện nữa. Nếu chỉ là Lam Sương tiên sinh, trách nhiệm của bọn họ sẽ không lớn, nhưng nếu liên lụy đến cả lão viện chủ, thì hai người họ chắc chắn sẽ chịu tội lớn.
Nhưng hết lần này đến lần khác, bọn họ không ngờ, Phương Thốn lại phủ nhận...
Chuyện này khiến bọn họ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan: Bọn họ vừa đẩy mạnh chuyện Lam Sương đoạt xá học sinh, trộm cướp Nhân Đan, lại vừa muốn thúc giục Phương Thốn đổi giọng chứng thực chuyện này. Chỉ có điều, vì thân phận của Phương Thốn, bọn họ không dám làm bừa, cho nên chỉ có thể dùng cách không nặng không nhẹ này để ám chỉ cho hắn biết.
Hắn có thể nói chuyện này ra, dù sao đoạt xá cũng là hành vi rất...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play