Trong Lam Sương Đình không còn giáo viên nào nữa, Phương Thốn bình tĩnh ngồi một ngày.
Giáo viên bình thường vẫn dạy dỗ mình bỗng nhiên biến thành tà tu muốn đoạt xá người khác, mà đồng song thiên tư tuyệt đỉnh trước đây cũng biến thành thiếu niên tóc bạc trắng, tổn thương căn cơ. Đối với chúng học sinh ở Lam Sương Đình mà nói, chuyện này ít nhiều cũng khó có thể khiến người ta chấp nhận được. Chỉ có điều, cũng may là lúc này ai cũng có việc phải làm, cho nên dù trong lòng khiếp sợ đến đâu, cảm thấy đáng tiếc thế nào thì cũng phải chú ý đến bài vở của mình. Cũng may bọn họ đã tu hành ở Lam Sương Đình hơn hai năm, có thể tự học được, có giáo viên hay không cũng không quan trọng.
Lúc này bọn họ đều lo lắng đến kỳ hạn ba năm ở thư viện, điều lo lắng nhất đương nhiên là không biết chuyện xấu của giáo viên nhà mình có ảnh hưởng gì đến sự tính toán của các trưởng lão Quận Tông đối với mình hay không.
Tất nhiên trong thư viện cũng có không ít người lén nhìn sang Phương Thốn, nói mấy câu khuyên nhủ.
Hạc Chân Chương cẩn thận đi qua nói chuyện với Phương Thốn, định rủ hắn đến Lưu Nguyệt Lầu ngồi một chút, nhưng nhìn Phương Thốn tuy sắc mặt bình thản, nhưng tinh thần không ổn lắm, hắn ta cũng không dám nói ra miệng. Mà Mộng Tình Nhi, Nhiếp Toàn, thậm chí Vũ Thanh Ly gương mặt hung ác giống hệt người xấu cũng dạo qua Lam Sương Đình một vòng, muốn an ủi người nào đó.
Lời nói của Mộng Tình Nhi vẫn khá xuôi tai:
-Tóc trắng, trông lại đẹp trai hơn ấy chứ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play