Trong phòng hòa giải số một của đồn công an Hòa An, Mao Phi Tuyết đã nắm được cơ bản tình hình hiện tại.
“Cho tôi hỏi một câu được không? Nếu hai người đều quan tâm đến Tiểu Đồng như vậy, thì tại sao hai tháng trước, con bé lại phải tự mình đến đồn tìm ba? Hơn nữa, Chung Cẩn, tại sao anh lại hoàn toàn không nhận ra Tiểu Đồng trước đó? Còn cô, cô Thu, trong khoảng thời gian đứa trẻ phải lang thang một mình ngoài đường, cô đã đi đâu?”
Thu Sênh không biết phải trả lời thế nào, đành quay sang nhìn Chung Cẩn.
Chung Cẩn phẩy tay: “Câu hỏi này tôi từ chối trả lời.”
Mao Phi Tuyết: “...” Khuôn mặt đầy vẻ bất lực kiểu ‘anh không hợp tác thì tôi cũng bó tay’.
Thu Sênh, lần đầu vào phòng hỏi cung, thì thầm kinh ngạc thì ra bị cảnh sát hỏi cũng có thể chảnh như vậy à? Cô xưa nay luôn là công dân chấp hành đúng pháp luật, cứ nghĩ là cảnh sát hỏi gì thì phải trả lời nấy cơ.
Mao Phi Tuyết im lặng một lúc, chuyển sang chiến lược hòa giải khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT