Chung Cẩn đến một siêu thị 24 giờ mua ít sữa, trái cây và đồ ăn vặt, sau đó lái xe đến khu chung cư nhà Mao Phi Tuyết. Bãi đậu trong khu quá chật, xe của anh chỉ có thể đậu ở lề đường bên ngoài.
Gọi điện thoại xong, anh đứng đợi dưới lầu một lúc thì Hướng Duệ Thành đi dép lê, bế Tiểu Đồng đang ngủ say xuống, nhỏ giọng nói: “Anh là sở trưởng Chung đúng không? Trễ thế này mà vẫn đến, để con bé ngủ ở đây cũng được mà nó ngoan lắm.”
Chung Cẩn bước tới đón con bé bằng một tay, Tiểu Đồng ngả đầu tựa lên vai anh, tiếp tục ngủ.
Anh đưa tay kia xách túi đồ đưa qua: “Hôm nay làm phiền rồi, tôi mua ít đồ ăn vặt cho Tử Mặc.”
“Ôi, không cần, anh khách sáo quá.”
Hai người khách sáo vài câu, Hướng Duệ Thành nhận túi, rồi nói tiếp: “Hôm nào đến nhà ăn cơm nhé. Tôi thật sự rất thích Tiểu Đồng, ngoan ngoãn, ăn chơi gì cũng không cần người lớn trông, đúng là đứa trẻ khiến người ta yên tâm.”
Chung Cẩn bế con quay người rời đi, ánh trăng đêm nay sáng vằng vặc, chiếu lên người con bé, như phủ một lớp ánh sáng dịu dàng. Anh ôm đứa trẻ nặng trĩu bước đi dưới bóng cây lay động, vạn vật đều im lặng, nhưng lòng anh lại cảm thấy một sự bình yên chưa từng có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT