Bên phía Chung Cẩn và Thu Sênh hiếm hoi được một lần không phải trông con. Ban đầu hai người định đi cáp treo lên nhà hàng trên đỉnh núi ăn tối, sau đó đi dạo ở phòng trưng bày thư tình nổi tiếng của Hải Sơn, nơi đó còn có một hòm thư gửi tới tương lai có thể viết thư gửi cho bản thân hoặc người kia trong tương lai.
Nghe thì lãng mạn lắm, nhưng sau khi ăn xong ở bên ngoài, cả hai đều chẳng còn tâm trạng mà đi tiếp.
Đã quen có Tiểu Đồng ríu rít bên cạnh, giờ con bé không ở bên lại thấy thiếu thiếu, mới rời đi vài tiếng mà đã bắt đầu nhớ cái đứa nhỏ xui xẻo đó rồi.
Cảm giác này y hệt như mấy người nuôi chó, dù là đi làm để chó ở nhà một mình thôi cũng vừa thương vừa nhớ.
Cuối cùng họ chỉ mua một cây kẹo mút lưu niệm ở đỉnh núi rồi quay về, trên đường về còn vòng qua lấy một chiếc pizza mang về.
Lần “bỏ trốn” này, khi về nhà, Tiểu Đồng không tra hỏi họ như lần trước nữa. Con bé vui vẻ ăn quà ba mẹ mang về, còn hỏi một cách đầy quan tâm: “Hôm nay hai người chơi vui không ạ?”
Tối đến khi đi ngủ, Tiểu Đồng ôm con chó to bằng vải Hương Vân Sa, quỳ trên giường, tóc xõa ra giơ một ngón tay lên nghiêm túc nói với Thu Sênh và Chung Cẩn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT