Chung Cẩn lại dắt con chó phốc sóc nhỏ xích vào cổng đồn công an, sau đó dắt Tiểu Đồng quay về văn phòng sở trưởng. Mới đi được vài bước, anh quay đầu lại nhìn con chó, không biết có phải ảo giác không, nhưng anh thực sự nhìn ra được vẻ mặt “nhẹ nhõm như trút được gánh nặng” từ trên mặt nó.
Về đến văn phòng sở trưởng, Chung Cẩn đóng cửa, mở ngăn kéo lấy ra mấy món đồ ăn vặt, để Tiểu Đồng ngồi lên sofa tự ăn.
Tấm bảng “Cấm cho ăn” gắn trên người cô bé, thật ra không phải là cấm hoàn toàn đồ ăn vặt, mà chỉ là để người ngoài không tuỳ tiện cho ăn quá nhiều. Còn ba thì vẫn là được.
Tiểu Đồng ngả người vào sofa, hút sữa chua rột rột, tay còn lại cầm phô mai que và kẹo sơn tra không quên nịnh nọt “nhà tài trợ thực phẩm”:
“Ba, con yêu ba nhất, chỉ có ba mới cho con ăn đồ ngon thôi.”
Tâm lý sở trưởng Chung mạnh lắm, dù con gái có nói ngọt đến đâu, lương tâm anh cũng không cắn rứt chút nào. Anh thản nhiên gật đầu, mặt dày nói: “Ừ.”
Chung Cẩn xử lý công việc xong, chuẩn bị đưa con gái ra ngoài ăn tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT