Đỗ Mạn Phỉ chưa từng hối hận bất cứ việc gì trong đời và ngay cả lúc này, nàng cũng không hối hận.
Từ khi sinh ra đến giờ, nàng luôn sống theo ý mình, luôn đặt bản thân làm trung tâm vũ trụ.
Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng, việc lấy hận thù cá nhân của mình để đổi lấy số phận của hai đứa trẻ là sai và lúc này, nàng vẫn không cảm thấy mình sai.
Nhưng khi nhìn gương mặt thanh tú, non nớt của Tô Đề, khuôn mặt giờ đây bất động trên giường bệnh, Đỗ Mạn Phỉ bỗng thấy trong lòng quặn thắt. Lần đầu tiên trong đời, nàng nhận ra có lẽ mình nên giữ lại cho một đứa trẻ nhỏ bé ấy ít nhất một chuẩn mực đúng đắn cuối cùng.
“Bất kể ngươi muốn điều gì…” – nàng nhìn chằm chằm vào đôi mắt vô hồn của Kỳ Chu Miện, giọng dứt khoát – “Ta sẽ làm cho bằng được.”
Kỳ Chu Miện khẽ giật nhẹ cổ họng, động tác cứng nhắc như một cái máy vừa được lên dây cót. Hắn ngẩng đầu, đôi môi khô khốc run run mở ra:  
“Tiền… Tôi cần tiền.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play