Hà Tố Quang lấy hết can đảm mở lời: “Nghe nói cậu còn giữ một con dấu ngọc lớn bằng bàn tay?”
Kỳ Chu Miện liếc qua Tô Đề lúc này đang ăn điểm tâm, trên môi còn vương vài mảnh vụn bánh. Chu Miện cẩn thận giúp cậu phủi sạch, rồi rót một ly trà hoa đặt trước mặt.
“Ngài nghe chuyện này từ đâu?” – Chu Miện hỏi.
Hà Tố Quang khựng lại. Thực ra, ông nghe tin đồn này từ chợ đen, và thậm chí còn nghi ngờ chính Kỳ Chu Miện là người cố tình tung tin ra ngoài. Nhưng Hà Tố Quang không thể nói thật, chỉ cười gượng:
“À… nghe người ta nói thôi.”
Chu Miện khẽ “ừ” một tiếng, không hỏi thêm, cũng chẳng xác nhận hay phủ nhận. Thái độ bình thản ấy khiến Hà Tố Quang bối rối, liên tục rót trà uống để che giấu sự lúng túng.
Ông hiểu rằng, nếu đối diện với một người không phải là cậu học sinh trung học này, ông đã chẳng thể giữ được bình tĩnh như vậy. Người ở vị trí càng cao càng hiểu rõ sự nguy hiểm của việc lạm dụng quyền lực. Một khi không giữ được bản tâm, kết cục sẽ giống như nhà họ Kỳ và nhà họ Nguyễn – nhất thời được lợi, nhưng cuối cùng không thoát khỏi pháp luật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play