Trước khi lên xe, Tưởng Khải Giai theo lời dặn của bác sĩ, đo nhiệt độ cơ thể cho Thương Khiếu Hiên. Cũng đã hạ nhiều rồi.
Tưởng Khải Giai, một người làm công, vẫn ngồi ở ghế phụ. Nhưng mối quan hệ không rõ ràng giữa Tô Đề và Mạnh Lan Trạo khiến anh bồn chồn. Anh vẫn chưa từ bỏ ý định, quay đầu từ ghế phụ ra sau:“Tiểu Đề, gần đây công việc thế nào rồi?” Cách tiếp cận của Tưởng Khải Giai dịu dàng và chậm rãi hơn Thương Khiếu Hiên nhiều.
Tô Đề buổi sáng đã ăn quá nhiều, lại say xe, buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, nhưng vẫn gật đầu: “Tốt.”
Tốt? Tốt thế nào? Là công việc tốt hay ở bên Mạnh Lan Trạo tốt? Tưởng Khải Giai không rõ, tiếp tục hỏi: “Tốt ở chỗ nào vậy, Tiểu Đề?”
“Là hài lòng với công việc, hay ông chủ em đối xử tốt với em?” Sẽ không có ông chủ nào tốt với người làm công đâu, trừ khi có ý đồ xấu. Tưởng Khải Giai đã lăn lộn nhiều năm trong nghề, đã nhìn thấu tất cả.
Tô Đề dụi mắt, mơ màng nói: “Đều tốt?”
“Không bằng cách ban đầu.” Thương Khiếu Hiên nói một cách lạnh nhạt với Tưởng Khải Giai: “Hỏi nhiều quá con nít dễ sinh ra phản ứng ngược.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play