Sở Cảnh Ngạn tưởng rằng Tô Đề bị hắn thuyết phục rồi…
Tô Đề đẩy Sở Cảnh Ngạn ra rồi chạy mất, “Tôi mặc kệ cậu!” Dù sao thì cậu cũng chỉ mong Mạnh Lan Trạo ra ngoài làm việc, để không phải ở cạnh hắn nghe những lời nội tâm ngày càng vượt giới hạn của hắn nữa.
Sở Cảnh Ngạn sững người, lập tức đuổi theo, vòng tay ôm eo Tô Đề, cả hai ngã nhào xuống đất. Sở Cảnh Ngạn lấy thân mình đỡ cho Tô Đề, choáng váng đầu óc.
Không nghĩ nhiều, hắn nắm lấy cổ chân trần của Tô Đề: “Không được! Cậu không thể vì giúp Mạnh Lan Trạo giải thích mà mặc kệ sống chết của tôi!”
“Cậu có biết tôi đã cố gắng bao nhiêu vì được diễn không? Từ nhỏ tôi đã muốn làm diễn viên, từ một đứa mập ú như quả bóng giảm cân thành thế này có dễ dàng không?”
“Tôi còn phải giữ hình tượng, giấu gia đình để bước vào showbiz.” Sở Cảnh Ngạn kể khổ, “Một bức ảnh 30 vạn tôi cũng đồng ý rồi.”
“Ngay cả cái dáng mặc quần lót đó, mẹ tôi còn chưa từng thấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play