Hoài Lãng trông thì lưng hùm vai gấu, hung thần ác sát, nhưng thực ra lại là một người nói nhiều, lại cực kỳ thích nếm rượu ngon, thấy Cửu Ninh vừa rồi uống rượu hào sảng sảng khoái, không nhịn được bắt chuyện với nàng: “Cửu Nương ngày thường hay uống loại rượu nào?”
Cửu Ninh khẽ vung roi mềm, cười đáp: “Rượu thạch lựu, rượu trứng muối, Kiếm Nam thiêu xuân, rượu nho Hà Đông, rượu linh khê Lĩnh Nam, hoàng quế trù tửu, hoàng phôi tửu, rượu gạo, Ngũ Vân Tương, ta đều đã uống qua.”
“Rượu bì giản Kiếm Nam, Cửu Nương đã từng uống qua chưa?” Hoài Lãng nuốt một ngụm nước bọt, “Kiếm Nam nhiều tre, loại rượu này chính là được ủ trong ống tre, lúc uống thì chẻ ống tre ra, hương thơm bay xa một dặm!”
Lúc miêu tả, vẻ mặt hắn say mê, hiển nhiên là nhớ mãi không quên loại rượu đó.
Cửu Ninh nổi hứng: “Cái này ta lại chưa từng nghe qua. Giang Châu cũng nhiều tre, chỉ cần là nơi có người ở thì đều có rừng tre, rượu bì giản này ủ như thế nào?”
Hoài Lãng cười to, “Loại rượu này cũng chỉ có hương dân bên Kiếm Nam mới ủ ra được, trước đây ta từng đi theo bọn họ học lỏm, về dạy lại cho người trong thương đội, rượu ủ ra không thể nào thơm lẫn tinh khiết bằng của họ, đừng nói học được bảy tám phần, ngay cả ba bốn phần cũng không có! Vị nhạt thếch, giống như uống nước mật vậy.”
Cửu Ninh nói: “Có lẽ là do khí hậu, nước tốt đi với trà ngon, rượu ngon cũng cần có nước tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play