Tuyết vừa tạnh, trời quang như vừa tẩy.
Ánh hoàng hôn lộng lẫy tắt dần trên rặng núi mênh mông, dần đần thu lại những vệt ráng màu cuối cùng. Tuyết mới bắt đầu tan, nước tuyết theo hiên ngói chảy xuống, tí tách.
Ngày cuối cùng của phiên chợ, các thương nhân bận rộn len lỏi giữa những lều trại rải rác trong sơn cốc, người đến kẻ đi, xe qua xe lại như nước chảy.
Vì có quá nhiều người dẫm đạp, trên nền tuyết đọng lại một lớp tro đen loang lổ.
Cửu Ninh thu dọn xong hành lý của mình —— những món quà mà đám người Lãnh Nhuận tặng nàng cùng với châu báu mà Chu Gia Hành mua cho nàng, sau đó nàng mặc một chiếc áo bào săn tay bo cổ đứng chắc chắn màu hồng bằng gấm khổng tước, trên trán điểm một đóa hoa điền bằng lông thúy, đầu búi tóc kiểu ốc, cài châu ngọc, đội mũ nỉ chắn gió, trước ngực đeo chuỗi ngọc châu, tay mang bao tay, eo thắt đai lưng da khảm ngọc, chân đi một đôi giày da đế mềm, rồi bước ra khỏi lều trại.
Hoài Lãng cùng vài tên cận hầu khác dắt ngựa chờ trước lều trại, tất cả đều mặc áo choàng trắng, lưng đeo cung bội đao, người cao ngựa lớn.
Chu Gia Hành đang đứng trên nền tuyết dặn dò A Thanh điều gì đó, A Thanh một tiếng lại một tiếng cung kính đáp lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play