Hai người đang vô cùng tự trách và lo lắng lập tức cảm thấy được an ủi: “Vâng, thưa thầy Đào.”
Quay lại quầy làm thủ tục, nhân viên đã giúp họ đổi vé sang chuyến bay sớm nhất có quá cảnh ở sân bay quốc tế thủ đô, sẽ cất cánh sau hai mươi phút nữa. Hai người nhẩm tính, thấy vẫn còn kịp, cảm thấy vô cùng may mắn.
Quy trình sau đó cũng giống như lúc ở sân bay đi, cả hai được đi qua lối đi đặc biệt để lên máy bay. Trước khi đi, Tạ Uyển Oánh giúp đàn anh nhắn tin báo về bệnh viện rằng họ đã lên được máy bay.
Không lâu sau, cô nhận được tin nhắn trả lời chỉ vỏn vẹn bốn chữ:“Không cần căng thẳng.”
Chắc chắn là thầy Đào trả lời. Bất cứ lúc nào, những người thầy tài giỏi cũng luôn có một trái tim phi thường mạnh mẽ để bảo vệ bệnh nhân. Tạ Uyển Oánh thầm nghĩ, trong đầu cô lại hiện lên gương mặt bầu bĩnh của thầy Đào, người luôn mỉm cười và điềm tĩnh đối mặt với mọi thứ.
Chuyến bay trở về cất cánh.
Tâm trạng Khâu Thụy Vân cuối cùng cũng tạm ổn định lại, anh cảm thán với người đàn em bên cạnh: “Đây là lần đầu tiên anh đi lấy tạng ở một nơi xa như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT