Sau chuyến xe gian nan kéo dài 50 phút, cuối cùng Tạ Uyển Oánh và đàn anh cũng đưa được thùng đựng tạng đến sân bay.
Khâu Thụy Vân ôm thùng chạy trước vào sảnh chính để tìm nhân viên sân bay hỗ trợ. Tạ Uyển Oánh ở lại vội vã trả tiền xe.
Bác tài không nhận thêm tiền boa, áy náy nói: “Thật xin lỗi hai người về sự cố nửa đường. May mà vàng bạc châu báu trong thùng của hai người không sao, nếu không tôi cũng không đền nổi đâu.”
“Cảm ơn bác, bác đã cùng cháu hộ tống một báu vật vô giá, còn quý hơn cả vàng bạc châu báu nhiều.” Tạ Uyển Oánh cảm ơn bác tài xong liền quay người lao vào sân bay đuổi theo đàn anh.
Nhìn bóng dáng cô vội vã chạy đi, bác tài gãi đầu thắc mắc:Thứ gì mà lại quý hơn cả vàng bạc châu báu chứ? Lại còn gọi là báu vật vô giá?
Trong sảnh sân bay, sau khi trao đổi với nhân viên hàng không, sắc mặt Khâu Thụy Vân tái nhợt, cằm run lên bần bật: “Không thể châm chước một chút được không ạ? Đây là trường hợp đặc biệt!”
“Không được đâu anh ơi, cửa lên máy bay đóng rồi. Hai người đến muộn quá. Bây giờ chắc máy bay đã cất cánh rồi ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play