Đối với cách nói đó của cô, anh đã suy nghĩ rất lâu, anh cũng muốn biết câu trả lời, liệu trong bất cứ tình huống nào cũng có thể gọi là hạnh phúc không?
Nhạc Văn Đồng vươn tay “Bang” đóng lại cửa tủ, đi đến phòng làm việc của bác sĩ để nghe giao ban với các thầy.
Sáng nay giao ban, thầy Tôn đã rèn luyện học sinh, bảo Lý Khải An lên trình bày.
Sau khi cô y tá trực đêm nói xong, Lý Khải An móc ra tờ giấy trong túi, đọc theo những gì đã viết sẵn: “Tối qua, đã tiếp nhận thêm một người bệnh mới, không có ca bệnh tử vong. Người bệnh từ phòng cấp cứu chuyển lên, chẩn đoán là thoát vị tá tràng, đã được phẫu thuật ở phòng mổ. Sau phẫu thuật, các dấu hiệu sinh tồn tương đối ổn định, sáng nay người bệnh đã tỉnh. Các người bệnh khác trong phòng, chỉ có người bệnh giường 23 là tình trạng nghiêm trọng hơn một chút, còn lại đều không có vấn đề gì. Kiến nghị cho người bệnh giường 23 lên phòng giám sát. Giao ban xong.”
Nói xong, Lý Khải An ngẩng đầu lên, rất nhanh nhận được ánh mắt lườm trắng dã của thầy Tôn.
Đồ ngốc, cậu nói gì vậy? Kiến nghị cho lên phòng giám sát!!! Cậu làm trực đêm kiểu gì thế hả!
Thầy Tôn có ý gì? Lý Khải An không thể nào hiểu được ý của thầy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT