“Cảm ơn cô, bác sĩ Tạ. Nếu cô cho phép, tôi sẽ ở lại trong phòng bệnh một lát để ở bên cạnh ông ấy, đợi thư ký của tôi quay lại. Ông ấy cần làm xét nghiệm thì cũng phải có người đi cùng phải không?”
“Được.” Tạ Uyển Oánh gật đầu đồng ý cho anh ta ở lại phòng bệnh, rồi quay người, nhanh chóng đi trở lại trạm điều dưỡng để làm những việc khác.
Nhìn theo bóng lưng của cô, Tề Vân Phong quay lại, trở vào phòng bệnh.
Thấy anh quay về, ông Kim nhớ lại và nói: “Nữ bác sĩ trẻ quá.”
“Đã có thể làm bác sĩ ở Quốc Hiệp thì đều rất xuất sắc, ông lo lắng gì chứ?” Tề Vân Phong vỗ nhẹ vào cánh tay ông Kim đầy an ủi.
Ông Kim nghĩ lại thì thấy đúng. Chỉ riêng cái tên Quốc Hiệp đã là một tấm biển hiệu vàng, người dân đều kéo nhau tới. Tuổi trẻ không đại diện cho điều gì cả. Điều quan trọng nhất là những lời này được nói ra từ miệng của Tề Vân Phong.
Tề Vân Phong là ai, là vị tổng giám đốc trẻ tuổi xuất sắc nhất từ trước đến nay trong tập đoàn của họ, một học giả nổi tiếng thực sự, du học từ nước ngoài trở về, bụng đầy kinh luân, lại còn là người lãnh đạo một tập đoàn lớn có tầm ảnh hưởng như Quốc Năng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT