“Được, khi nào tôi cử người xuống thì sẽ lấy đơn hội chẩn sau.” Nói xong chuyện công việc, Tào Dũng đột nhiên hỏi cô một câu: “Em chỉ có chuyện này để nói với tôi thôi sao, Oánh Oánh?”
Có lẽ đàn anh Tào ở đầu dây bên kia đã phát hiện ra kế hoạch cuối tuần của mình. Tạ Uyển Oánh giật giật mí mắt, bỗng dưng lúng túng. Cô nhớ lại ánh mắt sắc bén của đàn anh Tào sáng nay đã ngay lập tức nhìn thấu chuyện mà đứa trẻ kia đã làm, khiến cô thực sự chấn động từ tận đáy lòng.
Tào Dũng thầm nghĩ, có khi nào đàn em muốn nói với anh về chuyện phong bì kia không? Phải biết rằng, Khoa Ngoại Thần kinh của họ hiện tại cũng có người của khoa Y tế xuống kiểm tra. Anh đã bí mật hỏi và xác nhận có người gửi thư nặc danh tố cáo lên Viện trưởng Ngô rằng bệnh viện có người nhận hối lộ.
Viện trưởng yêu cầu phải điều tra để xác định nội dung bức thư nặc danh đó là thật hay giả, nhưng ông cũng sẽ không để bất kỳ nhân viên nào bị oan. Một mục đích khác của việc Viện trưởng Ngô cử người xuống điều tra là để nhắc nhở tất cả nhân viên y tế, đừng vì một chút phong bì mà bị dụ dỗ, sa vào bẫy rập do kẻ xấu giăng ra, hành động đó thật sự là ngu ngốc.
Ban đầu anh cứ nghĩ chuyện đó chắc chắn là giả. Bởi vì bác sĩ ở Quốc Hiệp có phúc lợi tốt, kiếm tiền bằng danh tiếng và tiền đồ học thuật, hoàn toàn không cần thiết phải nhận hối lộ. Không giống với những bác sĩ thiếu tiền, thiếu tiền đồ ở các bệnh viện nhỏ địa phương phải mạo hiểm như vậy. Ở những nơi nhỏ đó, các mối quan hệ lợi ích rất phức tạp, bệnh nhân chủ yếu là người địa phương, không chắc có ai dám tố cáo.
Kết quả sáng nay, anh lại đụng phải chuyện của đàn em?
“Đàn anh, cuối tuần này anh có rảnh không?” Tạ Uyển Oánh ở đầu dây bên kia mạnh dạn hỏi về chuyện cuối tuần, muốn mời đàn anh ăn một bữa cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT