Chương 25: Ai cũng muốn nịnh bợ con gái nhà ông

"Đúng rồi, chị con sắp vào đại học rồi." Tôn Dung Phương nói với con trai.

"Không chắc đâu. Với thông tích đó, liệu chị ấy có đậu được không? Hay là mình gọi điện hỏi lại cô chủ nhiệm đi." Tạ Trường Vinh vẫn chưa tin nổi con gái mình có thể đỗ Học viện Y. Chính xác hơn là, ông không muốn tin điều đó.

Đúng lúc đó, hàng xóm bên cạnh chạy sang, reo lên:
"ông Tạ, nhà ông giỏi thật đấy, sinh ra được con gái tài giỏi. Oánh Oánh nhà ông thi được thủ khoa khối Tự nhiên đó!"

"Thủ khoa?" Tạ Trường Vinh ngạc nhiên hỏi lại.

"Thủ khoa khối Tự nhiên toàn tỉnh. Ông không biết hả? Oánh Oánh nhà ông chưa về à? Giáo viên trường con bé nói cả rồi, thủ khoa khối Tự nhiên là con gái nhà ông đấy!"

Rầm — cái micro trong tay Tôn Dung Phương rơi xuống sàn.

Tạ Trường Vinh há hốc miệng đến nỗi có thể nuốt trọn quả trứng vịt.

"Ba, chị thi thủ khoa đó. Giờ sao đây?" Tạ Hữu Thiên níu áo ba, hỏi.

"Không, không thể nào…" Tạ Trường Vinh nuốt nước bọt, trán đẫm mồ hôi. "Vừa về con bé đâu có nói gì là nó đạt thủ khoa khối Tự nhiên."

"Chị ấy được bao nhiêu điểm?"

"721."

"Chuẩn rồi." Hàng xóm vỗ đùi cái đét, "Giáo viên bảo điểm số đó chính là điểm của thủ khoa khối Tự nhiên năm nay!"

"Chắc là không nhầm đấy chứ?" Tạ Trường Vinh quay sang hỏi vợ.

Tôn Dung Phương cầm lại phiếu điểm của con gái, nhìn kỹ lần nữa rồi đưa cho chồng và hàng xóm xem.

Hàng xóm lướt qua một lượt: "Chuẩn không cần chỉnh, ông Tạ, chúc mừng ông!"

Tạ Trường Vinh ngây người. Ông vốn đâu có định cho con gái học Y, chỉ muốn con theo ngành sư phạm, hoặc đơn giản hơn là sớm lấy chồng. Theo học Y thì có lợi gì chứ? Với ông chẳng có gì đáng kể. Là vợ ông muốn con gái làm bác sĩ, còn ông thì chỉ muốn con trai mình nối nghiệp. Nên khi nghe tin con gái thi đỗ Y, vợ thì vui mừng còn ông thì... mơ hồ.

"Oánh Oánh thi thế này thì có đậu nổi Học viện Y không? Cái gì mà trường y tốt nhất nước?" Tạ Trường Vinh níu tay hàng xóm hỏi rõ.

Hàng xóm nhìn ông như nhìn người bị sốc:
"Ông Tạ, ông lo lắng cái gì vậy? Ông là mừng quá hóa choáng à? Thủ khoa khối Tự nhiên toàn tỉnh đấy! Đại học nào mà chẳng tranh nhau mời! Oánh Oánh nhà ông thích vào đâu thì vào thôi."

Con gái học trường nào cũng được sao? Tạ Trường Vinh quay sang kéo vợ:
"Cho Oánh Oánh học sư phạm đi. Hàng xóm nói rồi, trường nào mà chẳng nhận, mình chọn cái vừa nhẹ nhàng, vừa nhanh ra trường."

Hàng xóm nghe vậy thì liếc nhìn cả hai vợ chồng:
"Vợ chồng ông nên suy nghĩ kỹ xem cho con học trường nào thì tốt hơn."

Tôn Dung Phương nhớ lại lời cô chủ nhiệm:
"Cô giáo nói rồi, Oánh Oánh đăng ký Học viện Y thì không đổi được nữa. Thi được bao nhiêu điểm cũng thế, đăng ký rồi là phải theo."

Cô Lưu – chủ nhiệm lớp, giờ hối hận đến mức không biết giấu mặt vào đâu.

Tiếng ồn ào ngoài phòng khách khiến Tạ Uyển Oánh trong phòng cuối cùng cũng hiểu ra — hóa ra thủ khoa khối Tự nhiên là cô chứ không phải Triệu Văn Tông. Thảo nào lúc ở trường, ánh mắt của cô Lưu nhìn cô lại kỳ lạ đến vậy.

Bên ngoài, bố mẹ cô vẫn đang tranh cãi.

Tạ Trường Vinh nói với vợ:
"Nhà mình lấy đâu ra tiền cho Oánh Oánh học Y? Anh vừa hỏi hàng xóm, trường Y học phải học 5 năm. Còn sư phạm chỉ ba hoặc bốn năm. Cho con học ba năm rồi đi làm có phải đỡ hơn không?"

"Em đã nói rồi, không đổi được. Cô chủ nhiệm nói thế mà." Tôn Dung Phương đáp.

"Không sao. Thủ khoa khối Tự nhiên thì học trường nào chả được. Hàng xóm nói rồi." Tạ Trường Vinh vẫn chưa chịu thôi, tiếp tục giằng co với vợ.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play