“Cảm ơn tiên sinh, sáng sớm ngày mai, học sinh mang xe ngựa đến đón ngài.”
Đường Xuyên không từ chối, hơn nữa thành tâm thành ý thỉnh giáo: “Tiên sinh, có phải nên chuẩn bị quà gặp mặt cho Phong tiên sinh không ạ? Hôm nay viện trưởng ho, nhà chúng con đã tặng mứt lê tự nấu, có cần mang cho Phong tiên sinh thêm một bình không?”
“Được chứ!” Lâm tiên sinh tự thấy có thể giúp được, cười càng vui hơn: “Phong tiên sinh người đó miệng không tha người, thực tế làm người rất thẳng thắn. Con nếu đưa quà quá quý trọng, ông ấy sợ là sẽ mắng người. Mứt lê nhà các con tự nấu là tốt nhất, lễ nhẹ tình ý nặng.”
“Vậy được, con nghe lời tiên sinh.” Đường Xuyên cười ôn hòa ngoan ngoãn, làm Lâm tiên sinh có chút đau lòng: “Con bé này hiểu chuyện, sau này bước lên con đường thăng tiến, nhất định phải chăm chỉ nỗ lực đừng quay đầu lại. Đợi đến ngày con kim bảng đề danh, mới là lúc con thật sự được hãnh diện!”
“Đa tạ tiên sinh dạy dỗ!”
Đường Điềm vẫn luôn ở bên cạnh lẳng lặng lắng nghe, vì anh trai mà vui mừng. Trước có Lâm tiên sinh một lòng vì nó suy tính, sau này lại có bao nhiêu đại nho trong Lộc Sơn thư viện chỉ dạy, thật là may mắn.
Dường như, tất cả khổ cực đều tụ tập trên người người cha cặn bã Đường Đại Dũng, rời khỏi hắn, mọi chuyện cũng trở nên suôn sẻ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT