Đào Gia ôm Tiểu Thạch trong lòng, cẩn thận kiểm tra xem nó có bị thương không. Chợt nghe thấy tiếng mắng chửi của Trang Lâm, cậu lại ngẩng đầu lên.
Cậu thấy Cố Du giẫm lên tay Trang Lâm, cúi người lấy lại cuốn nhật ký từ tay hắn. Sau đó rất bình tĩnh, đá mạnh một cái, đạp Trang Lâm, kẻ vừa mới bám được lên bờ rơi trở lại hồ.
“Đệt mẹ mày!” Trang Lâm uống một ngụm nước hồ, khàn giọng gào lên: “Tao không biết bơi!”
Nước hồ mùa đông lạnh thấu xương, tanh nồng không tài nào ngăn nổi, cơ thể Trang Lâm dần dần trở nên cứng đờ, trong lòng bắt đầu hối hận vì hành động nông nổi hôm nay. Hắn cắn răng, định lên tiếng cầu cứu, hoặc đe dọa Đào Gia rằng hắn sắp chết rồi, họ không cứu cũng không được.
Trang Lâm ngẩng đầu, nhìn về phía Cố Du đang đứng bên bờ, lời định nói chợt nghẹn lại.
Cố Du điềm tĩnh nhìn hắn, gương mặt tuấn tú không gợn sóng, đôi mắt đen sâu không ánh sáng, như hố đen lạnh lẽo vô tình.
Trong khoảnh khắc ấy, Trang Lâm chợt nghĩ, Cố Du thật sự muốn giết mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play