Đào Gia chợt nhớ ra, đúng là có chuyện đó. Nhật ký của cậu không biết rơi lúc nào, được một bạn học tốt bụng nhặt được rồi trả lại.
Cậu lịch sự cảm ơn lần nữa: “Cảm ơn anh.”
“Tôi họ Lâm,” nam sinh bất ngờ nói, ánh mắt nhìn Đào Gia có chút kỳ lạ khó tả, “Cậu có thể gọi tôi là anh Lâm.”
Đào Gia vốn là người rất nghe lời khi không rõ tình hình. Đối phương đã nói vậy, cậu đành gật đầu: “Anh Lâm.”
Bạn học Lâm là một người khá kỳ quặc. Khi nghe Đào Gia gọi như thế, mày anh ta hơi cau lại một thoáng, sau đó mỉm cười: “Ừm, sắp lên sân khấu rồi, căng thẳng không?”
Đào Gia thật thà lắc đầu: “Không căng thẳng, em không có thoại mà.”
“Với lại em mang theo rùa.” Cậu cúi đầu, lấy túi vải đeo ở hông ra, Tiểu Thạch đang thò đầu ngó nghiêng. “Có nó bên cạnh là em không sợ gì hết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play