Đông Mai cùng Giác Liên đều tỏ vẻ ngưỡng mộ đối với tướng quân tuấn tú tài hoa. Huống chi Ngũ Công chúa điện hạ từ thuở nhỏ đã có giao tình khuê các cùng Nhị cô nương nhà họ Tạ, mỗi tháng năm lần bảy lượt lại qua phủ tướng quân, trong khoảng ấy tự nhiên chẳng thể thiếu những lần tương ngộ cùng Tạ tướng quân, quan hệ của hai người mắt thấy càng thêm thân thiết.
Dựa theo sự thiên vị của Thánh Thượng đối với Ngũ Công chúa, nếu Công chúa có lời bày tỏ, đoạn nhân duyên tốt đẹp kia khó có thể rơi vào tay người khác. Chuyện ấy trong cung tuy không truyền ra miệng nhưng ai nấy đều ngầm hiểu rõ. Cũng bởi vậy, Đông Mai cùng Giác Liên mới dám lúc riêng tư khe khẽ cùng Ninh Phù nói đôi lời nhàn ngôn về phủ tướng quân.
Ninh Phù nghe hai nha đầu cười đùa, vẫn như thường ngày, chẳng lộ rõ phản bác, cũng không biểu lộ thái độ gì.
Bây giờ, tâm tư nàng đã sớm bay đến nơi khác.
Chăm chú nhìn gương đồng, Ninh Phù khẽ cúi người, đoan trang mà chỉnh lại dung nhan. Lông mày thoáng chau, trong mắt như mang nét u sầu, nàng khẽ nói:
“Bỏ qua những lời bâng quơ kia đi, không bằng giúp ta xem qua dung nhan một chút, có phải quá tỉ mỉ không? Hay là lau đi một ít…”
Đông Mai nghĩ Công chúa mang tâm tư nữ nhi xấu hổ nên mới né tránh đề tài, liền không hỏi nhiều, chỉ cúi người đến gần, soi kĩ dung nhan nàng rồi khen:
“Trang điểm tỉ mỉ mới thấy được dụng tâm, điện hạ như này thật sự cực đẹp, đậm nhạt đều vừa phải.”
“Vậy sao…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT