Ninh Hoành trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc nặng nề cất tiếng:
“Phù nhi giống mẫu thân ngươi, dung nhan khuynh thế, hoa thẹn nguyệt nhường, chẳng những vang danh Đại Lễ mà ngay cả Lục quốc cũng đều truyền tụng mỹ danh. Lại thêm tính tình dịu dàng, thiện lương đoan chính, ai gặp cũng mến. Quả nhân có nữ nhi bảo bối như thế, Tôn chủ Ung Kỳ sao lại không động tâm? Trẫm thấy lời Tạ Quân nói cũng có vài phần đạo lý.”
Ninh Kiệt khẽ cắn môi, trong lòng nghi hoặc chưa tan, cứ nhất mực cho rằng Ung Kỳ tất có dã tâm. Hắn cố chấp lên tiếng:
“Phụ hoàng, Hàn Tẫn sao giống người thường? Lẽ nào chỉ vì sắc đẹp mà cam lòng hiến mỏ, dâng thành?”
Ninh Hoành ngẫm nghĩ, ánh mắt thoáng động, thái độ cũng không còn kiên quyết như trước, hiển nhiên trong lòng đã xuất hiện dao động.
Rốt cuộc vẫn là Tạ Quân lên tiếng góp lời:
“Bệ hạ, điện hạ, nếu tiếp tục tranh luận như thế, chẳng bằng trước nhẫn nại chờ xem. Chỉ cần ba ngày sau, khi Ngụy thành bị phá, Tôn chủ sẽ lựa chọn về Ung Kỳ hay đến Đại Lễ làm khách? Hai khả năng này phân biệt rõ ràng, đủ để đoán định tâm ý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT