Thẩm Kỳ Nhiên bị tiếng đàn của đối phương thu hút, không phải vì đó chính là khúc nhạc của cậu, mà nguyên nhân chủ yếu là người kia không hề sử dụng bất kỳ sức mạnh tinh thần nào.
Tuy rằng bản thân 《Nhạc nhẹ》 là một bản nhạc không dùng tinh thần lực, nhưng hiện tại những ca khúc tinh thần lực vẫn chiếm ưu thế, cho nên các phiên bản cải biên của 《Nhạc nhẹ》 cơ bản đều có thêm yếu tố tinh thần lực.
Vậy mà ở Mặc Đại Nhĩ, một học viện âm nhạc chú trọng diễn tấu bằng tinh thần lực, lại có người đang chơi phiên bản không tinh thần lực, Thẩm Kỳ Nhiên tự nhiên cảm thấy rất kỳ lạ.
Cậu vô thức tiến lại gần, tiếng đàn violon cũng ngày càng rõ ràng. Thẩm Kỳ Nhiên nhận ra, phiên bản violon của 《Nhạc nhẹ》 so với bản dương cầm của cậu đã có một vài thay đổi.
Những thay đổi này tuy nhỏ, nhưng vẫn thể hiện được phong cách và đặc điểm riêng của người chuyển soạn. Bản của cậu mang sự chữa lành và duyên dáng, còn phiên bản của chàng trai này nghe có vẻ mang nhiều ưu sầu và thương cảm hơn.
Khúc nhạc kết thúc, chàng trai thở ra một hơi dài, buông thõng cánh tay cầm vĩ. Thẩm Kỳ Nhiên đang định lặng lẽ rời đi, đột nhiên nghe thấy một tiếng "thịch", chàng trai bất ngờ quỳ rạp xuống đất, cây đàn violon trong tay cũng lăn sang một bên.
Hơi thở của cậu ta trở nên gấp gáp vô cùng, một tay đau khổ ấn vào đầu, tay kia run rẩy móc từ trong túi áo ra một lọ thuốc nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT