Vậy nên, "người nhà tùy quân" Thẩm Kỳ Nhiên cứ như vậy lên khu trục hạm.
Trên đường, họ lại gặp mấy đợt lính tuần tra đang trực, những người này phản ứng đều giống hệt lính gác ở cửa khoang, mắt nhìn thẳng hướng Thiệu Hành cúi chào, đối với Thẩm Kỳ Nhiên không mấy để ý, nhiều nhất chỉ liếc nhìn cậu một cái, không hề hỏi thêm bất cứ điều gì.
Hiển nhiên, sĩ quan và binh lính trên hạm đều không biết thân phận của cậu, điều này khiến Thẩm Kỳ Nhiên rất vui. Cậu không muốn bị đối xử khác biệt chỉ vì thân phận "phu nhân Nguyên Soái", vạn nhất chọc Thiệu Hành khó chịu thì sao? Tốt nhất vẫn là làm một người nhỏ bé trong suốt bị người ta lơ đi cho an toàn.
Khi Thiệu Hành hỏi có muốn dẫn cậu đi tham quan các nơi trên khu trục hạm một chút không, Thẩm Kỳ Nhiên cũng lập tức từ chối.
“Không cần không cần.” Nếu bị Thiệu Hành dẫn đi khắp nơi, người nhạy bén một chút không chừng sẽ đoán ra thân phận của cậu, Thẩm Kỳ Nhiên không muốn mạo hiểm như vậy “Anh còn có công việc mà? Mau đi làm đi, em tự đến phòng nghỉ là được.”
Thiệu Hành nhướng mày, vẻ mặt đột nhiên có chút kỳ lạ: “ Ở đây không có phòng kí túc xá  .”
( Ý là ở đây không có phòng riêng ý mn , k có phòng cho ng ngoài ) 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play