Thẩm Kỳ Nhiên bị mắng xối xả, cảm thấy vô cùng
khó hiểu, liền lập tức hỏi Trần Sâm đã xảy ra chuyện gì. Trần Sâm ấm ức đầy bụng, anh đã nghẹn họng từ lâu rồi, lập tức tuôn ra như súng máy kể lại “cuộc đời bi thảm” của mình tối qua. Thẩm Kỳ Nhiên nghe xong ngọn ngành, thật sự dở khóc dở cười.
“Xin lỗi, xin lỗi. Không ngờ lại vạ lây đến mày, tôi xin lỗi .”
Trần Sâm cũng chẳng cảm kích: “Xin lỗi mà hữu ích thì cần cảnh sát làm gì!”
“Đừng giận mà, tôi dẫn cậu đi ăn một bữa tiệc linh đình.” Thẩm Kỳ Nhiên tiếp tục vuốt ve người anh em tốt đang giận đến mức phồng má như cá nóc .
“ Cậu không phải luôn muốn ăn tôm hùm lớn ở Hải Yến Phường sao? Lần này bao no luôn, cậu cứ thoải mái ăn, Thiệu Hành sẽ trả tiền.”
Trần Sâm hừ hừ vài tiếng, miệng vẫn lẩm bẩm lầm bầm, nhưng lại nhanh nhẹn thay đồ xong xuôi, đúng kiểu miệng nói không phục nhưng thân thể lại rất thành thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT