Buổi chiều, ánh nắng ấm áp chiếu rọi mặt đất. Hai người rời khỏi ghế đá công viên, nắm tay tiếp tục tản bộ dọc con đường.
“Anh vừa nói việc em trở về có chút vấn đề, có phải liên quan đến khó khăn khi anh tiến vào không?” Thẩm Kỳ Nhiên hỏi.
Thiệu Hành gật đầu: “Anh là nhập chiếu mà vào, bản thể thật ra vẫn ở đế quốc Lehmann. Chỉ cần anh giải trừ nhập chiếu, lập tức có thể quay về thế giới cũ. Nhưng em thì khác. Bản thể của em đang ở đây. Nếu muốn rời khỏi thế giới này, nhất thiết phải đi qua kênh thời không, nhưng thế giới này quá mức phong tỏa, việc cưỡng chế tạo kênh thời không sẽ khá khó khăn.”
Thẩm Kỳ Nhiên hơi ngẩn người, không phải vì những khó khăn hắn nói, mà là câu nói kia – “Bản thể của em đang ở đây”.
Bản thể của mình… là ở đây sao?
Cậu thật ra cũng không thể xác định.
Cậu thậm chí không biết liệu “Thẩm Kỳ Nhiên” hiện tại có phải là cơ thể ban đầu của mình hay không. Dù dung mạo và hình dáng đều giống hệt mình ban đầu, nhưng có lẽ “Thẩm Kỳ Nhiên” trong nguyên tác vừa khéo lại giống hệt mình thì sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play