Nhưng cậu cũng không đủ tự tin để phản bác, dù sao bản thân đúng là vừa gây ra một trận náo loạn lớn, thật sự rất mất mặt.
Chờ Thiệu Hành vào phòng tắm rồi Thẩm Kỳ Nhiên cũng vội vàng rời khỏi giường, nhanh chóng quay về phòng mình. Sau một hồi rửa mặt sạch sẽ, chuyện xấu hổ tối qua như thể trôi theo dòng nước trong bồn rửa. Thẩm Kỳ Nhiên cảm thấy mình lại được sống tiếp rồi.
Thay đồ xong thì tinh thần cũng phấn chấn hơn, cậu xuống lầu ăn sáng. Vừa bước đến tầng một, cửa thang máy cạnh cầu thang phát ra một tiếng "đinh", Thiệu Hành ngồi xe lăn từ trong đi ra, hai người đúng lúc chạm mắt nhau.
Hôm nay nghỉ phép, Thiệu Hành không mặc quân phục mà chỉ diện đồ thường mặc ở nhà. Dáng người hắn rất đẹp, trời sinh như thể để làm người mẫu, cơ ngực rắn chắc khiến bộ đồ đơn giản cũng lộ rõ đường nét khỏe khoắn, bờ vai rộng, cánh tay rắn rỏi, vừa toát lên sức mạnh nam tính vừa đầy tính thẩm mỹ.
Khi mới tỉnh dậy Thẩm Kỳ Nhiên còn chưa cảm thấy gì, nhưng hiện tại vừa đối diện ánh mắt với Thiệu Hành, cậu lại bất giác nhớ tới cảnh "cùng giường chung gối" tối qua, hai vành tai bất chợt nóng bừng, vội vã né tránh ánh nhìn của hắn.
Thế nhưng Thiệu Hành từ đầu tới cuối vẫn nhìn cậu chằm chằm. Đến tận khi hai người cùng đi vào phòng ăn, Thẩm Kỳ Nhiên vẫn có cảm giác ánh mắt của đối phương cứ dán trên người mình.
“Thiệu thiếu gia, thiếu phu nhân, buổi sáng tốt lành.” Dì Mai tươi cười niềm nở chào hỏi hai người. Hôm nay Thiệu Hành dậy có hơi muộn, nhưng dì Mai rất hiểu chuyện mà không hỏi han gì, nhanh chóng bưng bữa sáng nóng hổi ra bàn.
Thẩm Kỳ Nhiên vừa mới ngồi xuống thì đột nhiên "Ai da" một tiếng, còn rít lên vì đau.
Dì Mai giật mình: “Thiếu phu nhân, có sao không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT