Thiệu Hành nói
 “Giống như ảo cảnh biển sao ta tặng em trước đây vậy, ta có thể thêm vào đó một phiên bản cảnh biển nữa. Chỉ cần em truyền tinh thần lực vào, là có thể nhìn thấy biển cả ngoài cửa sổ.”
“Đương nhiên, nếu em không nhất thiết phải ở cạnh biển, bên hồ được không? Vùng ngoại ô Vương Đô có không ít hồ đẹp, ngày kia ta vừa hay rảnh, có thể cùng em qua khu biệt thự bên đó xem thử. Nếu em thích, chúng ta có thể chuyển đến bên hồ, mở cửa sổ, cũng có thể nhìn thấy mặt nước lấp lánh sóng nước. Nếu em muốn đi dạo trên bờ cát, chỉ cần có đủ đất trống, ta cũng có thể dùng tinh thần lực tạo một bãi cát nhân tạo, thậm chí có thể mô phỏng thủy triều lên xuống của biển cả.”
Khi miêu tả những điều này, giọng điệu của Thiệu Hành rất nghiêm túc. Rõ ràng, hắn đã dụng tâm suy xét mọi khả năng, chỉ chờ Thẩm Kỳ Nhiên lựa chọn phương án. Khi hắn quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, giọng nói đột nhiên ngắt quãng, và hiếm thấy lộ ra vẻ không biết phải làm sao.
“Kỳ Nhiên em…… sao vậy?” Hắn đưa tay lau đi những giọt nước mắt lăn dài trên mặt cậu, động tác rất cẩn thận, giọng nói tràn đầy bối rối.
 “Ta lại làm sai điều gì sao? Em tại sao……”
Thẩm Kỳ Nhiên quay đầu tránh tay hắn, chật vật lau sạch nước mắt ở khóe mắt. Thật ra cậu cũng không biết mình tại sao lại khóc, chỉ là nghe thôi, hốc mắt đột nhiên bắt đầu cay xè, cảm xúc buồn bã và đau khổ lập tức tràn ngập cả lồng ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play