Bộ ngọc khí này là quà tặng của một thương nhân buôn ngọc phương Bắc, dâng lên tặng nàng khi đoàn xe đưa dâu vừa khởi hành đi tới thảo nguyên. Khi ấy, đoàn xe vừa rời khỏi hoàng thành, Mộ Thu Từ không quen xóc nảy nên bị say xe. Mỗi lần đoàn xe dừng nghỉ, nàng liền xuống đi bộ cho thoáng khí.
Hàn Ngọc lúc nào cũng ở bên hầu hạ.
Có một vị hoạn quan trẻ tuổi đi theo công chúa, nhan sắc tuấn tú, thoạt nhìn lại có vẻ khiến người ta dễ nảy sinh mơ tưởng.
Thương nhân kia gan cũng không nhỏ, vậy mà dám lén tiếp cận nàng, vẻ mặt thần bí, dâng lên chiếc hộp gấm nhỏ chứa lễ vật. Hàn Ngọc lo trong hộp có điều bất thường nên giành lấy kiểm tra. Vừa nhìn qua liền biến sắc, muốn lập tức bắt người xử lý.
Nhưng Mộ Thu Từ lại thấy thú vị, nhận lấy món quà ấy, cũng tha cho tên thương nhân gan to kia. Chuyện đó khi ấy chỉ như một khúc nhạc đệm dọc đường đưa dâu, ngoài Hàn Ngọc và vài người thân cận ra, chẳng ai dám nhắc tới, cũng không có chuyện gì khác xảy ra.
Nếu không phải hôm nay nhìn thấy Mạc Bắc Vương, bất chợt nhớ tới món ngọc khí kia, Mộ Thu Từ cũng đã sớm quên mất sự tồn tại của nó.
Không thể không thừa nhận, những miếng ngọc khí này đều là thượng phẩm, chất ngọc trong suốt, đường nét chạm khắc tinh xảo, hình dáng đa dạng, chủng loại đầy đủ. Trong thời đại này mà còn có thể thấy được vật quý như vậy, thật sự khiến nàng mở rộng tầm mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT