Chúc Vi Tinh mặc dù khó hiểu nhưng vẫn đứng dậy đi theo. 
Quản Hiểu Lương không đến cũng không sao, chỉ cần cậu có thể thuận lợi tập luyện là tốt rồi. 
"Chúng ta có nên đợi không? Để những người kia tập trước? Đông người như vậy, đợi tan học cũng được." Chúc Vi Tinh nói. 
Khương Dực đáp lại một cái liếc mắt, kì quái hỏi: "Đông hồi nào?" 
Chúc Vi Tinh còn thấy lạ hơn, trên sân tập nhiều người như vậy còn không tính là đông sao? 
Khương Dực đi về phía đội điền kinh. Quản Hiểu Lương cũng ở trong đó, có lẽ đã sớm chào hỏi trước với đội viên rồi nên người trong đội thấy bọn họ cũng chỉ khách sáo mỉm cười, bảo đường chạy cứ tùy tiện dùng, anh em một nhà với nhau cả. 
Nhưng cũng có một nhóm người không có mắt, ỷ mình chiếm số đông, trực tiếp chiếm đường chạy để khởi động, trông hết sức vênh váo. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play