Sau một tháng ở nhà lớn, miệng vết thương của Yến Cẩn Lương vẫn không khá hơn bao nhiêu, cha mẹ hắn giả mù pha mưa quan tâm được hai câu hỏi có muốn đến bệnh viện hay không, bị Yến Cẩn Lương từ chối thì cũng không nhắc lại nữa.
Thế mà đứa con trai của bác cả, cái người tên Yến Diêu Chinh gì đó, lại ra dáng anh trai thân thiện, đối xử khá tốt với Yến Cẩn Lương, thậm chí còn muốn đón gió tẩy trần cho người em họ đã lâu không về nhà này, tổ chức một buổi tiệc náo nhiệt với đám công tử thiếu gia cùng lứa.
Đã mời nhiều lần mà không có kết quả, Yến Diêu Chinh tựa như cảm thấy thằng nhóc này không có bao nhiêu bản lĩnh mà lại còn khó chiều, trên mặt không khỏi sa sầm thì bấy giờ lại nghe Yến Cẩn Lương đồng ý.
Tụ hội ngày đó Yến Cẩn Lương cũng không thèm chỉnh trang gì, hắn miễn cưỡng đội chiếc mũ che đi cái đầu bánh bao của mình, bận thêm cái áo khoác liền xuất phát, hai tay đút túi đứng trước siêu xe của Yến Diêu Chinh, ở trong mắt của người anh họ tự phụ này, trông bộ dáng hắn hết sức lôi thôi lếch thếch.
Chính là một tên quê mùa lớn lên ở công trường không sai đi đâu được.
Yến Diêu Chinh cứ việc tươi cười đến giả tạo, Yến Cẩn Lương liếc mắt một cái đã đi guốc trong bụng anh ta, hắn không để ý chút nào, bước một chân lên chiếc xe xa xỉ, bẹo hình bẹo dạng ngồi xuống rồi được đưa đến một nhà hàng cao cấp.
Yến Diêu Chinh dẫn hắn đi đến ghế lô, nhưng Yến Cẩn Lương như nhìn thấy ai đó ở sau đài phun nước trang trí trong sảnh mà khựng lại bước chân, hắn bỗng nhiên quăng lại một câu muốn đi WC rồi chạy mất tăm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play