Cảnh Hằng đứng bên bàn, sắc mặt thâm trầm, tựa như mây đen phủ kín. Hắn từng nghĩ rằng, sẽ có một ngày Vệ Dao thấu hiểu nỗi khổ tâm trong lòng mình.
Hắn có tình ý với nàng, nhưng cũng minh bạch rõ ràng: điều hắn cần nhất, chưa từng là nàng, mà là một thê tử có thể trợ lực cho hắn chốn triều đình.
Vệ Dao trở về phủ, việc đầu tiên là đến hậu viện, đi thẳng tới phòng chứa củi.
“Phụ thân, mẫu thân…” Vệ Dao đứng bên cửa, xuyên qua khe hở trong cánh cửa mục nát, thấy được phụ mẫu mình ngã trên ổ rơm lạnh lẽo.
Hai người thân hình tiều tụy, quần áo rách rưới, roi quất nát cả lớp vải, lộ ra da thịt đầy máu bầm, mặt mũi nhơ nhớp, tóc tai bù xù, chẳng khác gì ăn mày nơi đầu đường xó chợ.
Đặt ở chốn đô thành huyên náo, ai có thể ngờ được hai kẻ này từng là Vệ Chiêu cùng thê tử, những người một thời phong quang cao quý?
Nghe được tiếng nữ nhi, Vệ Chiêu bò dậy từ vũng máu, lê bước tới cạnh cửa, cất giọng khản đặc: “Thái tử nói thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play