Thiếu niên tướng quân đột nhiên tỉnh lại.
Dù nàng nghiêng mặt né tránh cũng cảm nhận được ánh mắt sáng quắc kia đang nhìn mình.
Hắn nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của nàng, nơi đầu ngón tay chạm đến, hơi ấm truyền qua lớp da thịt. Xương cổ tay nàng như bị đốt nóng, một luồng tê dại dọc theo cánh tay lan dần lên, truyền vào lồng ngực hắn, dội nên hồi âm thật mạnh.
Vệ Trăn nhẹ giọng: “Thấy ngươi bị thương, ta định thoa thuốc cho ngươi.”
Hắn vì sao tỉnh lại? Là vì Vệ Trăn dùng khăn lau chậm từ bụng hắn xuống, thêm mấy tấc nữa thôi…
Ngoài hiên, mưa rơi trên tàu lá chuối lộp độp, tựa như tiếng tim đập của hai người lúc này.
Trong tịch mịch, một giọng nói trầm thấp vang lên: “Không cần, ta có thể tự mình làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT