Gió lạnh luồn qua khe màn trúc, rít gào xông vào. Thiếu niên tựa vào người nàng, nước mưa theo y phục ướt sũng nhỏ từng giọt xuống đất, không ngừng rơi lộp bộp.
“Kỳ Yến?” Vệ Trăn bị hắn ôm chặt trong lòng, khẽ gọi một tiếng.
Thân thể hắn quả thực không ổn. Khuôn mặt tái nhợt, trán rũ thấp tựa vào hõm cổ nàng, tóc đen dính mưa rối bời, cả người giống như bị ngâm lâu trong nước mưa lạnh buốt.
Một tay Vệ Trăn đỡ lấy hắn, tay kia xoay người khép cửa điện. Nàng muốn dìu hắn tới bên giường nhưng vừa lảo đảo lui về sau vài bước, sức nặng toàn thân thiếu niên đã áp xuống, khiến nàng không sao chống đỡ nổi.
Một cơn gió nữa ào qua, màn giường màu xanh lơ bị thổi tung lên, thiếu niên và thiếu nữ cùng lúc ngã lên nệm giường.
Vệ Trăn hoàn hồn, cảm thấy một thân hình nặng nề đang đè lên người mình. Nàng duỗi tay muốn đẩy ra, nhưng tay vừa chạm vào liền cảm nhận được lồng ngực rộng lớn của thiếu niên.
Trong màn giường tối đen, chỉ có ánh trăng yếu ớt ngoài cửa sổ chiếu rọi vào. Vệ Trăn lại bị chứng quáng gà, trước mắt mờ mịt, chỉ có thể chậm rãi lần mò. Thử đi thử lại, mồ hôi thấm ướt trán nàng, mà người nọ vẫn bất động, ép chặt lấy nàng không buông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play