Vệ Trăn bước đến bên hắn, nhẹ giọng hỏi:
“Chàng có lạnh không? Trước cởi áo ra, hong cho ấm đã.”
Nàng nhìn vào đồng tử đen láy như ngọc của hắn. Hôm nay sau cơn mưa, hai người chầm chậm dạo bước giữa núi rừng, chẳng mảy may vì gió ẩm mưa sa mà phiền lòng. Ở điểm này, tâm ý hai người tựa hồ tương thông.
Kỳ Yến cởi áo, trong chốc lát, thân mình chỉ còn lại một lớp áo mỏng bên trong. Nam nhân vai rộng eo thon, cơ bắp tráng kiện, toát ra phong tư bất phàm. Vẻ ngây ngô thiếu niên khi xưa đã dần lui tàn, thay vào đó là khí chất thành thục, sâu sắc.
Vệ Trăn đang mải mê ngắm thì chạm phải ánh nhìn nóng rực của hắn nên vội vã quay đi, né tránh ánh mắt kia. Nàng hơi đỏ tai, quay người trải áo hắn ra, đặt lên lửa hong khô.
Giọng của Kỳ Yến từ phía sau vọng tới, sát gần:
“Nàng không cởi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT