Trong điện, ba người đứng nơi có ánh sáng chiếu vào, thiếu niên rất nhanh đã lau khô nước mắt, không còn nức nở nữa, tiếng cười nói dần vang lên.
Có Vệ Lăng bầu bạn, những ngày sau đó, Vệ Trăn cũng không còn đơn độc như trước. Có đôi lúc, hai người cùng cưỡi ngựa, đi du ngoạn dãy núi biên cảnh của nước Ngụy; còn phần lớn thời gian vẫn là kề bên Ngụy vương, cùng trò chuyện, cùng vẽ tranh.
Nước Ngụy vốn thiếu những tướng lĩnh có thể cầm binh đánh giặc, sự xuất hiện của Vệ Lăng không nghi ngờ gì đã giải được cơn khát cầu hiền tài của Ngụy vương. Qua lần khảo nghiệm đầu tiên, Ngụy vương liền quyết định trao cho hắn chức Doãn bá, chưởng quản lương thảo trong quân.
Doãn bá trước kia chính là kẻ ngày ấy định cưỡng ép xông vào vương điện nhưng bị Vệ Trăn dùng kiếm ngăn lại - Thẩm Tư. Nay đổi thành Vệ Lăng, tất nhiên không tránh khỏi dấy lên nhiều lời bàn tán thị phi.
Sáng hôm đó, một nhóm đại thần kéo nhau đến trước vương điện, ầm ầm hô gọi, đòi yết kiến Ngụy vương. Cửa điện đóng chặt nhưng thanh âm tranh chấp vẫn truyền vào.
Trong điện, Vệ Trăn và Vệ Lăng đang bên giường phụng dưỡng Ngụy vương uống thuốc. Trong vòng chưa đầy một khắc, hai người đã nghe được không ít lời nghị luận từ bên ngoài truyền đến:
“Vệ Lăng vốn là người nước Sở, lại từng giữ chức vụ quan trọng bên Sở quốc, vì sao bỗng nhiên đến nước ta? Đại vương phong hắn làm Doãn bá, hắn liệu có xứng đán đảm đương trọng trách ấy? Mong Đại vương suy xét kỹ, đừng đem sói dẫn vào nhà!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play