Chẳng bao lâu sau, Lãnh Vân từ vương điện trở về, Vệ Trăn vẫn ngủ say như cũ.
Nàng ấy bước đến mép sập, định sửa sang lại chăn đệm cho công chúa, vừa nhấc một góc chăn lên, cảnh tượng phía sau lưng thiếu nữ liền đập vào mắt.
Lãnh Vân vốn nghĩ điều mình vừa thấy khi nãy trên vai công chúa đã là phong tình khó quên, lại chẳng ngờ thứ trước mắt còn khiến người đỏ mặt hơn bội phần. Sau lưng công chúa, từng dấu hôn ái muội rải rác khắp làn da trắng nõn, men theo sống lưng mà kéo dài xuống dưới. Hai bên hông còn in rõ hai vết đỏ như bị véo mạnh.
Vệ Trăn khẽ trở mình, phía trước cũng lưu lại tầng tầng lớp lớp dấu vết, khiến Lãnh Vân vội vàng dời mắt, nhẹ tay kéo lại chăn đệm rồi lui ra ngoài điện, truyền lệnh cho các cung nữ đều lui xuống.
Đến trưa, trong điện rốt cuộc truyền ra động tĩnh.
Ánh sáng xuyên qua màn trướng, Vệ Trăn chống tay ngồi dậy. Lãnh Vân tiến lên, nhẹ nhàng giúp nàng mặc y phục. Vệ Trăn cúi đầu buộc dải lụa thắt lưng. Không rõ là do khẩn trương hay thân thể còn mệt mỏi, mãi một lúc lâu mới buộc xong. Nàng ngẩng đầu, gương mặt đỏ hồng như ráng chiều, son phấn điểm nhẹ dung nhan, cả người toát lên vẻ lười biếng uể oải lại càng thêm mị hoặc.
“Lãnh Vân, ta có chút chuyện muốn hỏi ngươi.” Vệ Trăn mở miệng, thanh âm khàn khàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play