Kỳ Yến từng tưởng tưởng cảnh ngày sau nếu mình diện kiến phụ thân của Vệ Trăn sẽ như thế nào. Ai ngờ phụ thân nàng lại là Ngụy Vương. Trong lòng hắn tất nhiên sinh ra vài phần lo lắng, sợ rằng nhạc phụ đối với vị tế tử như hắn chất chứa bất mãn, chẳng muốn đem nữ nhi gả cho hắn.
Nhưng những điều đó, hiện tại đều không phải việc hắn cần bận tâm.
Điều hắn cần là sớm ngày triệu tập binh mã, ổn định thế cục, rồi ngày đêm không nghỉ mà đuổi theo nàng.
Trong mắt Kỳ Yến phản chiếu nụ cười của nàng, hắn chầm chậm nắm lấy tay nàng, mười ngón tay đan xen chặt chẽ.
Gian nhà đơn sơ bốn bề tường đất, chiếc giường hẹp bé, vậy mà cất giữ bao ký ức ấm áp những ngày cùng nàng chung sống.
Có lẽ một ngày kia, bọn họ sẽ trở về Tấn Cung, bước lên bậc ngọc, tiếp nhận muôn dân triều bái. Nhưng thế nhân nào hay, bọn họ từng trải qua sinh tử, lưu lạc chân trời góc bể, từng trong một gian nhà đơn sơ như thế, lấy nhau làm chỗ dựa, nương tựa sống qua ngày.
Vào lúc nhân sinh thất vọng nhất, hắn như gặp ánh nắng đầu xuân, nhận định người sẽ gắn bó cả đời, cùng nàng thành hôn, hứa định chung thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT