Cừu Do vương không cho phép Kỳ Yến và Vệ Trăn ra khỏi thành nửa bước, cũng không hề cung cấp bất cứ thứ gì, mọi sự đều phải tự mình xoay xở.
Kỳ Yến nói: “Lát nữa ta sẽ dạo qua chợ tìm cách kiếm chút ngân lượng. Nàng cùng ta bôn ba đã cực nhọc, nay nên nghỉ ngơi cho khỏe.”
Vệ Trăn lắc đầu: “Ta không cực, ta đi cùng chàng. Ta còn có thể làm nhiều việc. Lúc nãy trở về gặp trận mưa to, ta thấy người qua lại trên phố rất vất vả nên chợt nghĩ đến có thể đan nón tre, nhờ người mang ra chợ bán.”
Kỳ Yến cầm tay nàng, nhẹ nói: “Làm nón tre đau tay lắm.”
Vệ Trăn mỉm cười: “Vậy chúng ta tìm việc gì không phí nhiều sức lực, tốt nhất có thể làm một thời gian, cũng để chàng dưỡng thương cho lành.”
Kỳ Yến tuy không nỡ để nàng vất vả, nhưng nghĩ lại, nếu nàng ở nhà tất sẽ chạm mặt nam nhân của A Châu, chi bằng chính mình ở bên cạnh nàng mới là an toàn nhất.
Hai người rời khỏi nhà A Châu, tìm được một tiểu viện riêng biệt để an ổn ở tạm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play