Lúc này, trong tình cảnh như thế, Kỳ Yến chỉ cảm thấy lý trí cùng bản năng càng lúc càng giằng xé, đau khổ cuồn cuộn không dứt, tựa sóng lớn trào dâng trong lòng.
Trong phòng, ánh nến lặng lẽ cháy suốt đêm.
Sáng sớm, ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu rọi vào. Vệ Trăn từ từ tỉnh lại, ngẩng đầu nhìn người đang ôm mình.
Thiếu niên kia mặt mày ngập trong ánh nắng sớm mai, sống mũi cao, môi mỏng, hô hấp vững vàng, nơi đuôi mắt còn vương một tầng đỏ ửng nhàn nhạt. Vệ Trăn đưa tay chạm vào, hắn khẽ giật mí mắt, đôi con ngươi đen nhánh chậm rãi hiện ra.
Những gì phát sinh đêm qua hiện lên trong đầu hai người. Nàng dĩ nhiên đã nghĩ đủ mọi cách giúp hắn giải tỏa khó chịu. Ban đêm có bóng tối che đậy, còn có thể giấu đi phần nào, nhưng lúc này ánh sáng tràn ngập, trên người hai người chỉ còn lại xấu hổ và bối rối, không có nơi nào để trốn tránh.
Vệ Trăn hơi lúng túng, Kỳ Yến cũng không nói gì. Qua một lúc lâu, nàng mím môi, hỏi: 
“Chàng đỡ chút nào chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play