Mộc Thát nói:
“Vũ khí trong trường đấu thú từ trước đến nay đều niêm yết giá như vậy, chưa từng thay đổi. Cô nương nếu muốn cứu phu quân của mình, chẳng phải nên dốc chút vốn liếng ra sao? Trên người cô nương chẳng lẽ không có vật gì quý giá?”
Vệ Trăn đưa tay sờ về phía thắt lưng, lấy ra một miếng ngọc bội, chậm rãi gỡ xuống.
Toàn thân nàng, vật có thể coi là trân quý, cũng chỉ còn lại miếng ngọc bội này.
Đây là vật do phụ mẫu thân sinh để lại, theo nàng mười mấy năm, nàng coi như bảo vật, ký thác quá nhiều tâm tình. Nhưng nay đã biết phụ mẫu là ai, trong tình cảnh hiện tại, nàng đâu còn tâm trí để do dự?
Vệ Trăn thở dài một hơi, hai tay nâng ngọc bội lên.
Người bán rong trừng lớn hai mắt, liếc nhìn Mộc Thát:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play