Vệ Trăn cùng ông đối diện nhìn nhau, nàng chưa từng cúi đầu lẩn tránh:
“Hài nhi cả gan nói một lời, hài nhi biết đại vương muốn lập trữ quân, người được chọn đã định trong thất điện hạ và cửu điện hạ, đại vương muốn đem hài nhi gả cho một trong hai người ấy. Nhưng hai vị điện hạ, một người đã có hôn ước, người kia lại ái mộ nữ tử khác, hài nhi sao có thể chen chân vào hôn sự của họ? Hơn nữa trong lòng họ, địa vị của hài nhi e rằng chẳng thể so với Công Tôn tiểu thư hay Ngụy Quốc công chúa, nếu thật sự gả vào, chỉ sợ tình cảnh cực kỳ khó xử.”
Tấn Vương vẫn lạnh lùng, ánh mắt không chút dao động.
“Hài nhi biết vì sao đại vương giận, là vì hài nhi chạm đến điểm mấu chốt của người. Nhưng hài nhi một lòng trung thành với đại vương, tâm ý này tuyệt chẳng giả dối.”
Nàng quỳ lên một bước, ngẩng đầu nhìn ông. Đôi mắt trong veo không gợn chút tạp niệm:
“Hài nhi cũng có tổ phụ, những ngày qua được theo hầu bên cạnh đại vương, học được rất nhiều đạo trị quốc, đại vương dạy dỗ từng điều nhỏ trên triều đình, hài nhi đều ghi nhớ trong tâm. Trong lòng hài nhi, đại vương tựa như tổ phụ, còn nhớ có lần ngủ gục bên án, tỉnh lại đã thấy người vì hài nhi đắp thảm, lúc ấy hài nhi mới biết đại vương ngoài lạnh trong nóng, thực ra lòng dạ mềm mỏng.”
Nàng ngừng một chút:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT