Vệ Trăn gỡ búi tóc đã vấn gọn, để tóc buông lơi, rồi khẽ gom lại phía sau, khiến dáng vẻ trông như vô tâm, tùy ý. Nàng điểm chút hương lên tóc, không để quá nồng, chỉ mong khi người kia đến gần, thoảng qua liền có thể ngửi được một tia hương mỏng, thế là đủ.
Kế đó, nàng lấy chút phấn điểm nhẹ khóe mắt, dùng phấn khẽ vẽ theo đường lông mi để kéo dài đuôi mắt, khiến đôi tròng mắt càng thêm linh động có thần.
Đó đều là tâm tư nhỏ nhặt của nữ nhi gia. Nàng không tô quá đậm, chỉ nhè nhẹ chấm phấn lên mắt. Mà nam nhi xưa nay chẳng tường tận son phấn, dẫu khi kề sát bên mặt nàng, cũng khó mà nhận ra nàng đã tô vẽ nơi nào.
Làm xong mọi việc, Vệ Trăn thu dọn bàn trang điểm, mang theo cây cầm, lẳng lặng chờ đợi Kỳ Yến.
Ánh nến lập lòe, dầu đèn như hạt đậu. Ngọn nến từng chút một cháy dần.
Không biết đã qua bao lâu, Vệ Trăn từ bản cầm phổ ngẩng đầu, bỗng nghe ngoài hiên vang lên tiếng mưa rơi tí tách.
Trời đã đổ mưa, ban đầu chỉ là cơn mưa nhẹ, nhưng chẳng mấy chốc liền hóa thành mưa to dày đặc. Nàng đứng dậy đi tới bên cửa sổ, khẽ đẩy cánh cửa ra liền thấy tầng mây cuồn cuộn nơi chân trời, ánh chớp lóe xanh lơ, kế đó là một tiếng sấm “ầm ầm” như lăn ngang qua xà nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT