Ban đầu, Kỳ Yến hôn còn có chút ngây ngô, đầu môi dán lên, mang theo hương khí thanh lãnh mà dễ chịu.
Môi hắn trước tiên chỉ nhẹ nhàng nghiền qua môi nàng, từng tấc một nghiêng sang bên, Vệ Trăn nhắm chặt hai mắt, chẳng dám nhìn vẻ mặt hắn, gương mặt tuyết trắng thoáng ửng hồng.
Giờ phút này, giữa họ vẫn còn sót lại một tia lý trí. Nhưng cũng chính bởi có tia lý trí ấy, mới càng khiến lòng người giày vò hơn. Giống như biết rõ phía trước có hổ mà vẫn cứ bước vào rừng, rõ ràng đang bên bờ vực, vẫn muốn tiến thêm một bước, bị dục vọng đẩy đưa, chuẩn bị cùng nhau rơi vào vực sâu vạn trượng.
Gió ngựa, vó câu, tiếng lá rì rào đều trở thành hư vô.
Giữa thế gian chỉ còn lại hô hấp nóng bỏng của hai người quấn lấy nhau.
Thiếu nữ hơi thở mỏng nhẹ, quyện cùng tiếng thở mất nhịp của thiếu niên, như keo như dính, triền miên lan khắp không gian chật hẹp này.
Thanh âm hắn vốn dễ nghe, nay động tình lại mang theo vài phần trầm thấp ám muội, như sỏi đá nhẹ nhàng cọ qua lòng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT