Vệ Trăn không dám nói tỉ mỉ, chỉ sợ lại giống như hôm qua, bị Tấn Vương truy vấn nàng đối với nhân phẩm của Thất điện hạ có cái nhìn ra sao, nếu đem nàng gả cho Cơ Uyên thì thế nào. Nàng chỉ lẳng lặng bước tới trước án kỷ, trải cầm phổ ra trước mặt Tấn Vương.
“Ngài sai hài nhi đến lấy cầm phổ, chính là quyển này phải không?”
Tấn Vương đang phê duyệt tấu chương, nghe vậy chỉ nhàn nhạt đáp: “Ngươi tự mình xem trước, thấy quyển cầm phổ này thế nào?”
Vệ Trăn cúi đầu nhìn: “Nhịp điệu các khúc ca Phương Bắc thường mênh mông du dương, bản Bắc Thủy này cũng như vậy. Đánh đàn cần có lĩnh hội sâu sắc mới có thể gảy ra khí thế hùng hồn, tiết tấu lại biến hóa tinh tế, muốn đàn tốt quả thật không dễ.”
Tấn Vương hỏi: “Nếu để ngươi đánh một khúc trong đó, liệu có thể đàn tốt không?”
Đầu ngón tay Vệ Trăn khẽ vuốt dọc mép thẻ tre. Nếu nói trong thiên hạ người giỏi cầm kỹ có thể đạt mười phần thì hiện tại nàng chỉ có năm sáu phần, còn khúc này e rằng cần đến tám phần công lực mới đàn được.
Tấn Vương tùy tiện mở ra một quyển thẻ tre, chỉ vào khúc ở giữa: “Cho ngươi bảy ngày. Trong vòng bảy ngày luyện cho nhuần nhuyễn, đến trước mặt quả nhân mà tấu. Có thể làm được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT