Chẳng bao lâu, Vệ Trăn thấy Vệ Lăng đã ngủ say, mới ngẩng đầu nhìn về phía Kỳ Yến ở đối diện.
“Thật ra Tả Doanh nói bệnh này vẫn có thể chữa khỏi. Chỉ là để trấn an sứ thần trước nên nói thêm rằng cũng có khả năng không trị được, yêu cầu ta phải phối hợp bôi thuốc hằng ngày mới mong khỏi. Ta vừa rồi chưa nói với A Lăng là vì sợ hắn lo lắng mà thôi."
Kỳ Yến nâng chung trà trong tay, khóe môi khẽ cong, ý cười khó giấu.
Hắn nghĩ, lời này sao lại không thể nói với Vệ Lăng, mà lại đem nói cho hắn?
Ngón tay hắn nhẹ gõ lên bàn, định nhắc Vệ Trăn rằng Vệ Lăng vẫn còn trên xe, nào ngờ nàng đã xoay người đi, từ đống thư từ phía sau tìm kiếm thứ gì.
Chốc lát, nàng lên tiếng: “Kỳ Yến, khúc sáo ngươi thổi lần trước có phải là khúc này hay không?”
Vệ Trăn từ sau lưng lấy ra một quyển thư tịch, trải lên bàn, nhẹ giọng nói: “Có nữ đồng xe, nhan như thuấn hoa - chính là khúc này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT